“Tôi ru em ngủ một sớm mùa thu. Em đi trong sương mù gọi cây lá vào mùa ….” Lời ca da diết, thổn thức, cho những xúc cảm mùa thu chớm nở trong làn hương dịu dàng. Là hương hoa sữa nồng nàn, hương ngọc lan vương vấn, hương ổi chín ngọt ngào, hương cau thơm thảo dân dã, hương thị chân chất, bình dị. Đoá cúc vàng đung đưa trong làn gió heo may nhẹ nhàng. Đó là hương sắc của mùa thu quện theo làn gió, khiến lòng người trở lên bình yên với những cảm xúc dâng trào.
Một sớm mùa thu với khung cảnh bình yên ở quê nhà, là ký ức về một thời xưa ấy. Mẹ thức dậy khi mặt trời còn chưa mọc, bước nhẹ nhàng để đàn con khỏi tỉnh giấc, chuẩn bị cho gánh hàng vào buổi chợ sớm mai. Mẹ tần tảo, cặm cụi, sớm hôm. Rồi một ngày, mẹ cho chị em chúng tôi đi chợ, sắm quần áo mới, chiếc cặp mới và đôi dép mới cho năm học. Niềm vui trong một sớm mùa thu của lũ trẻ ngày ấy nào là cặp sách, là quần áo, đôi dép mới. Nhưng chợt nhận ra, đó là công lao, vất vả sớm hôm của cả năm trời mà mẹ tích cóp, để lo cho các con vào năm học mới. Rồi những bìa báo cũ, mẹ xin được từ bác trưởng xóm, mang về bọc sách, vở cho các con.
Những sớm mùa thu, tôi theo anh, chị và đám bạn trong xóm rủ nhau đến trường. Con đường làng đất đỏ, xuyên qua cánh đồng lúa bát ngát hương thu. Nắng sớm ban mai, săc vàng rực rỡ. Những hạt sương đêm còn đọng lại trên lá lúa, ngọn cỏ làm ướt nhẹp đôi bàn chân và gấu quần. Tiếng trống trường sau ngày khai giảng thúc giục những bước chân của đám trẻ í ới gọi nhau đi học.
Lại nhớ đến mùa gặt lúa nếp. Mẹ chọn những bông lúa còn xanh để riêng làm cốm. Tối đến, khi cả nhà đã ăn cơm và dọn dẹp xong những công việc thường ngày. Chị em chúng tôi ngồi vào bàn học, mẹ lặng lẽ xuống bếp rang thóc, giã cốm. Tiếng chày nhịp một, nhịp hai; tiếng dần gạo; tiếng củi khô cháy nổ lép bép. Rồi mẻ cốm thu đã xong. Dưới ánh trăng tròn, cả nhà quây quần bên mẹt cốm mới.
Mùa thu trong lòng mỗi người, bình yên và chứa đựng biết bao kỷ niệm yêu thương về tình cảm gia đình./.
Thu Xuân